Tội Tình...

Sang sông em rớt câu thề
Bờ thương ở lại não nề trông theo
Tội tình con nước trong veo
Soi dòng kỷ niệm mà neo tháng ngày

Sang sông em vuột tầm tay
Còn đâu một thuở tình say gió ngàn
Buồn thương lỡ nhịp cung đàn
Vườn hoang ngõ vắng trăng tàn tạ đêm

Chờ khuya khoắt với bậc thềm
Người xưa đi mãi... êm đềm bỗng dưng
Bờ môi thuở ấy ai từng
Giờ đây xa ngái sầu rưng rức đời

Sang sông chẳng nói một lời
Câu hò hẹn đuối người ơi… tội tình!

Minh Đức

Đò Ơi!

Bên này lại nhớ bên kia
Con đò kỷ niệm vời chia nỗi buồn
Em giờ tóc chẳng còn suôn
Ta vờ vật kẻ lái buôn cuộc tình

Hoàng hôn lại nhớ bình minh
Quỳnh hoa ngóng nụ hồng xinh thuở nào
Vườn xưa khép cửa ra vào
Tình em cổng kín ta nào sớm mai

Hừng đông lại nhớ đêm dài
Tình ta mộng mị được vài dăm canh
Bờ xưa cỏ vẫn còn xanh
Mà sao bến đã vắng tanh kể từ

Vì đâu em cứ chần chừ
Để con đò nhỏ ngất ngư tháng ngày!

Minh Đức

Dầm Dề...

Dềm dề chi rứa Huế ơi
Nắng đi để lại một trời mưa giăng
Còn đâu lụa trắng tung tăng
Sân trường phượng rủ dùng dằng lối đi

Dềm dề mãi để làm chi
Tình tôi ướt sũng lâm li tháng ngày
Ngỡ rằng có được vòng tay
Một thời che chắn nào hay vượt tầm

Tôi giờ ôm mối tình câm
Mà nghe năm tháng bủa dầm dề tim

Minh Đức

Còn Chăng Thuở Ấy

Tôi về Huế một chiều mưa
Trang Tiền nối nhịp đón đưa tháng ngày
Bao yêu dấu thuở còn vay
Phượng hồng mực tím vòng tay hẹn hò
Nhớ em xưa dáng co ro
Tan trường mưa đổ con đò chưa sang
Nhớ Thiên An ngập lá vàng
Đồi thông chen nắng ngỡ ngàng mắt trao
Bao năm tình vẫn xôn xao
Hay em quên mất thuở nào ta yêu

Minh Đức